Sương Anh

Ai Bảo...


 

Cũng bởi do anh đó
Nên duyên mình chia hai
Ai bảo làm cánh gió
Hoài lang thang miệt mài
 
Anh ra đi biền biệt
Để tình xưa hững hờ
Nhớ anh buồn da diết
Sầu rụng xuống vần thơ
 
Bao đêm trường hiu quạnh
Khiến con tim mỏi mòn
Gió đi hồn canh cánh
Ai ve vuốt lưng thon?
 
Một mình ngồi đối bóng
Ngỡ cùng gió đam mê
Ai bảo nhiều hy vọng
Để giờ thấy ê chề
 
Khi nào thì gió lại
Có biết em chờ trông?
Gió đi hoài đi mãi
Buồn em dâng ngập lòng
 

Được bạn: HB 03.09.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ai Bảo..."